THƠ ĐỐI ĐÁP



Gặp nhiều mà mãi chẳng nên đôi              Anh với em đây hổng xứng đôi
Hai mươi mốt năm cứ bồi hồi                   Lấy đâu ra chuyện để bồi hồi
Em chờ mòn mông mà chẳng thấy            Ngóng dài cả cổ còn chẵng thấy
Bóng hình anh đó liệu đâu đây?               Chân trời góc biển đó và đây
Em chẳng cần anh phải bóng bẩy             Anh vốn bề ngoài không bóng bẩy
Cũng chẳng cần đẹp tựa trai tây               Vẫn đang lặn hụp cuối trời tây
Chỉ cần anh thấu tim em đó                     Còn em cuộc sống luôn phơi phới
Nhà cửa con cái, nguyện cùng xây.           Làm sao lo xuể để cùng xây

Liều mình 1 phen em thả thính                 Thấy em mở ngỏ anh cũng thích
Nhiều tâm lắm đó có cả hình                    Chỉ thích vậy thôi dẫu thấy hình
Anh mà có lỡ chạm vào mắt                     Dễ gì được em đưa vào mắt 
Ngắm qua hãy chấm đừng lặng thinh        Thôi thì tốt nhất cứ lặng thinh
Em nói thật lòng em rất xinh                    Anh biết rằng em cũng rất xinh
Bông hậu đại dương chưa đủ trình           Nhưng chưa đến nổi anh phải trình
Gặp em còn phải chào cung kính             Thời gian trôi mãi phai nhan sắc

Tóm lại là em khá lung linh                      Dẫu rằng em có khá lung linh

Năm nay đã năm hai mười tám                Em tuổi còn xuân hai mười tám
Da em đã chuyển đen sang nám              Anh đây lục tuần da đã nám
Chờ mà không ai tới hỏi dạm                   Đang tính nhăm nhe về hỏi dạm
Người đẹp dáng chuẩn lòng chẳng cam      Để em đá cái mới chịu cam! hehhe…
Xuân về tết đến tình bi thảm                    Cuối năm nếu rảnh về một chuyến
Nhìn họ hun hít thấy mà ham                   Xế chiều gặp gái vẫn còn ham
Nhưng em chẳng muốn xài hàng tạm        Phở ngon chơi đại dù hàng tạm
Người lạ nếu thấy đừng xờ pam              Chớ đừng thấy vậy lại xờ-pam.

Mà xin anh đừng mập thù lù                    Anh cũng chẵng ốm chẵng thù lù
Dáng người anh nên gọn vừa đủ              Không cao không thấp tầm vừa đủ
Vì người em đã tròn béo ú                      Thích gái như em người tròn ú
Cưới về em sợ cơm chẳng đủ                 Nhịn chút em ăn là vừa đủ
Nếu anh chưa quên được người cũ          Lâu rồi vẫn chưa gần người cũ
Cũng xin anh đừng đòi đánh đu               Nếu em cho phép anh sẽ đu
Taekondo đai đen em rất phũ                  Đến hết quảng đời còn xót lại
Tim em yếu nhưng e chẳng đui mù          Anh đây rất tỉnh chứ chẵng mù


Nhiệt độ người em vừa 37                     Nhiệt độ thân em chỉ 37 
Tết lạnh ôm em thì hết xảy                                 Thêm cái mền da (của anh) là hết xảy
Cùng em đi hết mảnh đất này                 Cùng em vui trọn kiếp sống này
Để xem thế giới còn gì hay?                   Được em cho phép còn gì hay!
Ai dính thính em thì xin hãy                    Chỉ có một điều anh xin hãy
Comment ở thính thật trôi chảy               Đọc hết vần thơ dù trôi chảy
Kiểu giống các loại thơ như này              Chớ để trong tâm những lời này
Rất dễ làm tim em lung lay                     Kẻo rồi tim sẽ bị lung lay

FB Anh Thao - Thả Mồi Câu                          FB Tran Vu - Cá Vờn Mồi


Cá Nhả Mồi

Đâu cần gặp gở để nên đôi
Hàng fếk lấy chơi hết bồi hồi
Tầm cở như em thì phải thấy
Tha hồ tự sướng đúng không đây
Đồ giả vừa cương vừa bóng bẩy
To cở cùm tay giống trai tây
Mặt dâm bà cố coi em đó!
Đêm bảy ngày ba tự em xây…

Giăng câu bắt cá em thả thính
Ngó trước nhìn sau liệu tình hình
Cá lớn thấy đâu chờ mỏi mắt
Nhìn em tội ngiệp đứng lặng thinh
Đàn bà đẹp nết mới là xinh
Đâu giống như em phải xuất trình
Chảnh chẹ mà đòi người ta kính
Eo phình sao gọi khá lung linh

Câu từ năm ngoái hai mười tám 
Cả năm hỏi sao da không nám
Toàn cá lòng tong nó tới dạm
Một bày  đua rỉa rang mà cam
Tội nghiệp em sao đời bi thảm
Cá lớn đâu ra có mà ham
Mồi câu lỡ thả anh ăn tạm
Thử rồi không thích chớ xờ pam

Dáng em tuy có hơi thù lù
Nhưng mà điện nước trông đầy đủ
Anh quần vài tháng là hết ú
Đến khi em chán thì vừa đủ
Xài qua tất nhiên là phải cũ
Kiếm thằng đổ vỏ thích đánh đu
Giao lại  tha hồ cho mày phủ
Tao dặn bọn bay cứ giả mù

Thời tiết  hôm nay trời 37
Vật lộn với em là hết xẩy
Cày xéo thử chơi mãnh đất này
Thật ra cũng thế chả gì hay
Thôi vậy từ đây thì em hãy
Cứ Xài đồ nhái là nước chảy
Tự ên thoải mái phải không này
Bảo đảm mắt đờ chân lung lay
Họa bài  - Thả Mồi Câu - FB Anh Thao

*******


"Phi Thân Phép"
Sáng ra xe chạy...đã cùng đường
Gắn máy ô tô ...kẹt phát thương
Đi bộ băng đường chen khó nhọc 

Lách xe vượt hẻm thấy mà thương 
Nhân viên đến trể cơ quan phạt
Giám đốc goị lên bị bớt lương
lùng phép phi thân ta cố học
nghẹt đường hết sợ xếp còn ... thương!

--(buổi sáng ở VN)--Cát Tường




Hạ sơn xuống núi phóng trên đường
Dụng ”Phi Thân Phép” kiếm người thương
Khói xăng mù mịt trùm đường phố
Mùi nhớt xông bay ngộp đáng thương
Đảo lại nhìn qua muôn như một
Đội mũ trùm khăn giống bất lương
Phen này về học “Thông Thiên Nhãn”
Họa mới tìm ra được bé thương… 
( Nhìn ai cũng giống “khủng bố...” tìm hổng ra!)
Ka Vũ 

Em trước anh sau gặp cuối đường
Thân hình mãnh khảnh wá dễ thương...
Trên đường chen lấn xe qua lại
Em lách...em lòn...thiệt thấy thương.
Nếu được "cattuong" cho phép "vũ"
Anh về gom góp hết tiền lương
Cùng em đi học "phi thân phép"
Có được hay không dzậy... bé thương!?… 

Ka Vũ 


 ...Chỉ sợ rằng Tường duyên không có,
Cùng Vũ để luyện "phép phi thân"!
Thôi thì trước, sau cứ chạy tiếp
Băng đường vượt lộ khỏi "thân phi"
Xăng tốn,người đau, đành chịu vậy
Vũ dành lương bỗng để ra oai
Không khéo "bà" nhà cho một trận
Tan nát cuộc đời bởi "phi thân"..! 

Cát Tường

Thoáng tưởng Tường đây chửa có chồng…
Vũ đây mới học phép phi thân
Rủi lỡ tắt đường không lối chạy
Cùng em hai đứa dụng thân phi.
Nào ngờ tan sở anh theo gót
Đầu ngõ chồng em đứng thị oai…
Mới biết "ông" nhà đà rõ chuyện!
May mà anh có thuật phi thân.. 
Ka Vũ 

Ai bảo Tường đây đã có chồng?
Chồng đà chưa có, có như không
Lom khom Tường muốn "phi thân phép"
Lẫn tránh con đường quá bon chen
Nào dè tan sở Ka theo gót
Biết trước Tường đây sẽ "stop" liền
Chờ Ka cùng luyện "phép phi thân"
Làm gì có "ổng" mà rõ chuyện 
Ka đừng tưởng tượng "phép không linh"..! 
Cát Tường

Vũ tưởng Tường đây đã có chồng
Cho mình xin lỗi được hay không !
Cũng vì ham học "phi thân phép"
Đứng cuối xếp hàng thiệt khó chen
Đợi mãi đến mình thì hết chổ
Đành "waitting-list" "booking" liền
Khi Tường học được"phép phi thân"
Nhớ hãy chờ Ka cùng sánh bước
Chớ đừng dụng trước "phép không linh"...Nhớ nhe!  
Ka Vũ 

ôi trời ,học chi phi thân phép
nghĩ mình lại phận là con tép
khổ chi bon chen với má hồng 
thôi thì ta về học lóm phép đằng không
lòng ta thân thể nhẹ như bông
hơi đâu theo họ ,làm cao giá
rồi khổ cả đời ,khỏi rên la  
nhonha

Quyết tâm theo học phi thân phép
Dẫu rằng biết mình thân con tép
Mấy ai không lụy bởi má hồng ! (?)
Chỉ sợ giống khỉ học lóm phép đằng không
Thân hình lông lá nổi như bông
Riêng ta chỉ học phi thân thuật
Cùng Tường sánh bước...Ố LÀ LA...
'Thiệt là hết ý nhe!...' 
Ka Vũ 

Tường đây không hiểu "phép đằng không"
Nếu dụng phép ấy có khó hông?
Thân thể thế nào là con tép,
Tường cũng bé xíu có giống không?
Cát Tường chưa biết "phi thân phép"
Định chờ ngày tốt luyện cùng Ka!
Quyết tâm sẽ luyện "phi thân phép"
Chắc chắn một mình "phép không linh"...! 
Cát Tường

Tường mà muốn học "phép đằng không"
Tập giống Tề Thiên có chịu hông?
Trước tiên phải uốn nhu con tép
Xong rồi nhào lộn (=...) phóng lên không…
Còn như theo học "phi thân phép"
Chẵng khó gì đâu, đã có mình!
Hợp nhau cùng luyện "phi thân phép"
Tâm ý tương đồng "phép sẽ linh"...! 
Ka Vũ 

Tưởng gì dễ ẹt "phép đằng không"
Mua chùm bong bóng cột vào hông
Tất nhiên người nhẹ như con tép
Thế là bay bổng vọt lên không…
Ý đừng theo học "phi thân phép"
Nhịn đói một tuần chịu nổi không!?
Ngoài ra kiêng "thịt" khi luyện phép
Nếu không làm vậy phép không linh...! 
VuKa

Mình đây được biết "phép đằng không"
Không cần mua bóng cột vào hông
Chỉ cần bé xíu như con tép
Theo học phép này dễ như không…
Còn mà nói về "phi thân phép"
Có đâu nhịn đói dữ vậy nè…!
Cũng đâu kiêng "thịt" khi luyện phép!
Nếu không"chút chút" phép không linh...! 
VuKa


Tưởng tượng làm chi phép đằng không!
Cũng đừng mua bóng cột đau hông
Cho dù có bé như con tép
Rủi lỡ rớt rồi có chết không...?!
Cùng Tường ta học "phi thân phép"
Chẵng nhịn chẵng kiêng một thứ gì!
Miễn sao tương ý khi luyện phép
Đâu cần "chút chút" phép vẫn linh...! 

Ka Vũ 


Tường chỉ muốn học phi thân phép
Không thèm học luyện phép đằng không
Phép gì nhào lộn giống "Ngộ Không"
Uốn mình, thu nhỏ lại đầy lông.
Tường thích những gì trông đẹp mắt
Chẳng hạn bóng màu bổng như bông
Khi nào Ka luyện "phi thân phép"?
"Đông-pho-gét" hú Cát luyện cùng...! 

Cát Tường


Ka với Tường học phi thân phép
Mặc cho ai luyện phép đằng không
Mình là người đâu giống "Ngộ Không"
Tay gãi đầu, tay lại nhổ lông... "hô biến!"
Biết em thích những gì đẹp mắt
Ý thơ này.. .lòng đã đơm bông
Xin trao tặng...Nếu em cho phép!
Cát đi đâu Vũ sẽ theo cùng...! 

Ka Vũ 

Tường rất thích những gì đẹp mắt
Lại thích nghe những điệu nhẹ nhàng
Càng thích đọc những ý thơ say đắm
Ka trao tặng, lẽ nào từ chối
Mặc cho ai nhiều phép lạ kỳ
Mình chỉ luyện một "phép phi thân"
Không cần gãi, cũng không đau hông
Không đai-ợt vẫn tung như bóng....!

Cát Tường


Mượn vần thơ thay cho ánh mắt
Cùng trái tim giai điệu nhịp nhàng
Xin trao gởi vạn lời say đắm...
Bộ nhớ(Tường) hả...? Vũ đây không chối!
Những lời văn quyến luyến lạ kỳ
Kỷ niệm đầu từ "phép phi thân"
Rồi tương ý...Tường có biết hông?
Cứ ngỡ mình như hình với bóng…!

Ka Vũ 


Biết nhau cung bởi "phi thân phép"
Ý hợp trần gian dễ được đâu
Nghĩa vợ tình chồng còn lúc chán
Chỉ riêng tri kỷ mãi bền lâu
Tâm đầu ta gặp nhau trên "mạng"
Nhờ "vietshadow" bắt nhịp cầu
Gợi lại vần thơ đà cất dấu
Cùng nhau xướng họa giãi tiêu sầu…

Ka Vũ 

lưu lại từ web vietshadow.com
Tháng 9, 2010



CHUYỆN CƠM PHỞ

Đang khi bụng đói như cào
Cơm thì chưa nấu làm sao đây chòy
Thôi thì tranh thủ thì giờ
Chạy đi ăn phở khỏi chờ nấu cơm
Phở Tây rồi lại Phở Ta
 Ăn xong lại phải về nhà ăn cơm
Ăn cơm như thể nhai rơm
Phải chi ăn Phở trừ cơm mỗi ngày


Cơm nguội là món của ta
Nhưng là phở tái của cha láng giềng

Đàn ông trên cỏi đời này
Chưa từng ăn phở mấy ai không nè
Đói cơm gặp phở sao chê
Tạm thời lót dạ xong về ăn cơm



Hết cơm đến phở nhai hoài
Giờ đây thèm lẩu "Chân Dài" mà thôi
Chờ cho đến lúc lẩu sôi
Củ cải nhúng xuống ôi thôi bít đời...
*******
Nếu sợ thì cứ cơm nhà
Dẩu như có ớn ráng mà nuốt nhe!..






Cơm nhà ấm cữ nghe ku
Phở chợ dính Ếch là
ku tiêu tùng


Muốn fê lại sợ tốn tiền
Tiêu vì phở chợ rẻ tiền tất nhiên
Nếu mà ăn phở mắc tiền
Kêu phở đặc biệt là nghiền chết luôn



Phở nào cũng vậy thôi à
Ruồi bu cả đám ăn là biết ngay
Mạnh miệng nói vẻ ra oai
Quen mui ăn phở có ngày Si Đa








Có ăn có chịu vậy thôi
Sao mà nhiều chiệng lôi thôi quá chòy
Đừng tưởng cơm nguội ngon xơi
Hàng xóm ăn vụng thì đời cũng tiêu






Cho bỏ cái tật chê cơm
Hàng xóm ăn hộ dùm cơm ấy mà
Tại mình ăn phở mà ra
Trách chi cơm nguội ăn quà ăn nem

 



Cái nồi cơm nguội cũ mèm
Nếu như đã muốn ăn nem càng mừng
Ai thích thì cứ việc bưng
Hơi đâu giữ lại trông chừng mắc công



Cũ ta nhưng lại mới người
Xong rồi đi kiếm cũ người mới ta
Chuyện đời thường vậy xẩy ra
Chẵng biết an phận toàn là đâu đâu!



Đâu đâu cũng vậy thôi mà
Đàn ông ăn phở xảy ra hà rầm
Bắt được thì phải lặng câm
Coi như chẵng thấy mới êm cửa nhà



Làm sao êm được đây cà
Chén nước đã đổ khó mà vớt lên
Trăm năm đầu bạc chẵng bền
Vậy thời dứt bỏ khỏi thêm nặng lòng


Thôi đừng ấm ức trong lòng
Thay cơm đổi phở ai hòng trước đâu
Nè ku đừng có cưỡng cầu
Thủy chung giờ đã qua cầu gió bay
  



Thủy chung đâu dễ gió bay
Tại mình không giữ mới gây lắm phiền
Lén đi ăn phở liền liền
Có ngày ‘Ếch’ bám mất tiền tật mang
Còn không đi kiểu hai hàng
Một là ngậm sữa hai mang hột xoài
Lúc đó than ngắn với ai
Ba tiếng kêu chó thở dài kêu cha
Xong rồi miệng lại rên la:
“Bà ơi tôi tởn tới già... Bà ơi!” ... Đáng đời!




Làm gì có chuyện đáng đời
Khi ăn cẩn thận khó thời dính ‘chơm’
Ngày nào cũng phải ăn cơm
Nhai miết phải chán đừng đơm nữa bà
Thỉnh thoảng ăn phở thôi mà
Cằn nhằn phát mệt đúng là nồi cơm
Hở ra rao ruốt om xòm
Xấu chàng hổ thiếp họ dòm biết chưa
Nếu mà bà muốn tôi chừa
Phải thêm mắm muối cho vừa miệng tui







Đúng là bợm nhậu thật rồi
Ai mà vớ phải ôi thôi xong đời
Hỏi ai chịu nổi nè trời
Thâu đêm suốt sáng ăn chơi kiểu này
Hết đêm rồi lại tới ngày
Sang phở tối lẩu  suốt ngày phây phây
Chẵng lo đến việc cấy cày
Hàng xóm thấy vậy xin cày không công
Miếng ruộng khô nứt bỏ không
Nhờ cày nước ngập đầy đồng tốt ghê
Khi nào bợm chán quay về
Ruộng thời đã mất tại chê không cày...





...Ăn xong bỏ trốn mất tiêu
Ăn phở chùi mép quá nhiều nhe ku
Từ đây cố gắng mà tu
Ở nhà với vợ từ từ nhai cơm
Dẩu rằng như thể nhai rơm
Nhưng rồi sẽ thích mùi rơm nhai hoài




KA VU - Zalo +61 470528160

Người lướt web CƠM PHỞ LẨU