Thơ Đường Luật


Giã Gạo
 Chung sức hăng say buổi sớm trời
Đứng ngồi đủ kiểu thấy mê tơi
Đầu chày đua sức luân phiên dập
Miệng cối trơ gan hấng đã đời
Giã cố bắn văng đầy tốc mép
Nong sâu tung vãi khắp quanh người
Đầm đià xuất hạn tuôn nhờn mặt
Đuối hết toàn thân mệt đứt hơi!




Nhờ
Trang thơ ghi lại đã bao lần
Lộn ngược đuôi đầu nghĩa bất phân
Thả chữ ghép lời cho đúng vận
Buông câu thả ý chẳng xuôi vần
Đọc sơ vài đoạn hay hết biết
Xem kỹ nguyên văn chán bội ngần
Nhiều bài sửa lại càng thêm tệ
Nhờ ai chỉnh hộ tạ muôn phần


Giỗ Đầu Nhớ Bố
Giỗ đầu đại dịch vẫn chưa qua
Con cháu dâng hương cúng tại gia
Thoát cảnh luân hồi miền hạ giới
Rời vòng sinh tử cỏi ta bà
Niết bàn tịnh độ an vui nghỉ
Cực lạc tây phương hưởng thái hòa
Phút cuối nhờ duyên lành phát nguyện
Lâm chung Bố niệm Phật Di Đà


Vô Thường
Mùa đông lạnh buốt lẩn tai ương
Cảnh vật đìu hiu lắm đoạn trường
Covid năm châu toàn thế giới
Bệnh lây cả nước khắp muôn phương
Tang gia Bố mất lòng đau thắt
Cúng Thất con quì dạ xót thương
Nhằm lúc trời đang mùa đại dịch
Trần gian thế sự cõi vô thường

Cúng Thất
Đầu Thất lòng buồn dạ nhói đau
Đốt hương khấn vái lệ tuông trào
Cha về âm cảnh ơn chưa đáp
Con ở trần gian nghĩa trả đâu
Dưỡng dục sinh thành như biển rộng
Công lao nuôi dạy tợ non cao
Vãn sanh cực lạc cầu Trời Phật
Mở cửa Tây Phương rước Bố vào


Trả Bills
Loay hoay gần Tết nghĩ thêm sầu
Xuôi ngược lo toan tối cả đầu
Tháng tận tiền tiêu ôi đủ thứ
Năm cùng chi phí ớn sao đâu
Điện ga xài nước biên lai đóng
Phôn mạng thuế nhà bảo hiểm thâu
Lặt vặt... tùm lum... nhìn chóng mặt!
Có ai ở Úc lại không rầu!..

Coffee Q.A
Trời nắng chói chang nực cả người
Kiếm nơi núp bụi núp lùm chơi
Q.A thoáng mát thanh tao quá
Chổ rộng thênh thang thiệt đã đời
Vừa gặp khách quen chào hỏi nhỏ
 Thoáng nhìn cô chủ  giọng cười tươi
Quán em mở cửa từ ban sớm!
Sao đến giờ này mới ghé trời!😊

Nỗi Niềm
Noel Châu Úc có buồn không!
Trời nắng chan chan vẫn lạnh lòng
Ra phố lưa thưa chân oải bước
Về nhà lạc lõng mắt xa trông
Mây trôi lơ lững khơi tâm trạng
Gió thoảng hắt hiu gợi nhớ mong
Tháng tận Năm cùng đời biến đổi
Sao ta cứ thế mãi lòng vòng...




Nỗi Niềm Xuân
Xuân về Châu Úc nỗi niềm vương
Năm mới nắng xoi gắt phố phường
Gió nóng lá khô vàng trước ngõ
Trời hầm cỏ cháy úa ven đường
Thi nhân hồi tưởng buồn xa xứ
Viễn khách vọng trông nhớ cố hương
Thầm muốn quay về quê đất Việt
Cùng người chung đón Tết yêu thương
Mùa Xuân Kỷ Hợi Úc Châu 2019

Xuân Lu Bu...
Dọn dẹp đón xuân mệt rã rời
Làm này lo nọ cũng đừ hơi
Vườn sau cỏ dại xum xuê mọc
Sân trước lá vàng lũ lượt rơi
Trên nóc rong rêu giăng khắp phía
Trong nhà đồ đạt vãi đầy nơi
Phải chi có được người nào phụ
Cũng đỡ cho tui bớt rối bời


Nỗi Niềm Xuân
Châu Âu Xuân đến nổi niềm vương
Năm mới tuyết rơi trắng phố phường
Đất lạnh cây khô trơ trước ngõ
Trời đông cỏ chết trụi ven đường
Tha nhân xót dạ buồn thân phận
Lữ khách chạnh lòng nhớ cố hương
Ao ước ngay nào quê hết loạn
Trở về sống lại thuở yêu thương
Mùa Xuân Tân Dậu Thụy Sỹ 1981




Bới Việc
Sớm tối lu bu suốt cả ngày
Hết vườn đến tạc núi qua xây
Vừa xong non bộ tô mài nắn
Lại đến bonsai uốn vặn xoay 
Chưa kể chậu cây phân bón xới
Rồi sang hồ cá nước trong thay
 Đôi khi còn sửa thêm vi tính
Bởi thế hỏi sao chẵng héo gầy

Ngậm Đắng Nuốt Cay
 Trót lỡ sinh ra cỏi tạm này
Thời gian xuôi ngược chẳng gì thay
Tìm quên thế thái từng ngày tháng
Xa lánh nhân tình mỗi phút giây
Sáng nhấp cà phê đời thức tỉnh
Chiều nâng bia rượu kiếp mê say
Kệ ai chen chúc vòng luẩn quẩn
Ta cứ vui cùng đắng với cay


Thói Đời
Vàng thau lẫn lộn dễ nhìn lầm
Nhân nghĩa tìm đâu thật khó tầm
Náo thị cơ hàn không kẻ viếng
Thâm sơn phú quý lắm người thăm
Có tiền nhiều bạn  còn lai vãng
Hết bạc cả tình cũng biệt tăm
Từ cổ chí kim đời vẫn thế
Trách sao ta cứ mãi luôn nhầm

“Thông Thiên Nhãn” 
Vừa mới hạ sơn phóng xuống đường..
Dụng ”Phi Thân Phép” khắp muôn phương
Khói xăng mù mịt phun ôi khiếp
Mùi nhớt xông bay ngộp phát thương
Ngập phố trùm khăn như khủng bố
Rừng xe bịt mặt giống vô lương
Phen này về học “Thông Thiên Nhãn”
Họa mới tìm ra được Cát Tường
( Nhìn ai cũng giống “khủng bố...” tìm hổng ra em lun!)


 
Nhớ rất nhiều
Một kiếp lưu vong đủ mọi điều
Từ Âu sang Úc lại về đâu (?)
Tương lai hy vọng còn bao nữa?!
Quá khứ lao đao cũng đã nhiều
Lữ khách trầm tư khi trở giấc
Tha nhân hồi tưởng lúc về chiều
Vọng trông cố Quốc đau lòng Nước
Khắc dạ ghi tâm “nhớ rất nhiều!” 


Nhớ rất nhiều
Vương vấn hồn thơ chỉ bấy nhiêu!
Xót xa lần khuất bóng tà chiều
Hoài mong từng buổi khơi niềm nhớ
Vọng tưởng hằng ngày quặn nổi yêu
Đón Tết tha hương lòng bối rối
Mừng Xuân viễn xứ dạ đăm chiêu
Gởi mây nhắn gió về quê mẹ
chuyển hộ lời tôi "nhớ rất nhiều!" 



Nhớ Rất Nhiều
Hoài vọng cố hương mỗi buổi chiều
Ngậm ngùi thương tiếc biết bao nhiêu
Quê nhà bỏ lại bao nhiêu thứ
Đất nước ly tan mất đủ điều
Cho kẻ ra đi ôm nổi nhớ
Để ngươi ở lại nặng niềm yêu
Tâm tình trao gởi về bên ấy
Có biết rằng đây “nhớ rất nhiều!”

Nhớ Rất Nhiều
Quê mẹ xa xăm những buổi chiều
Gợi niềm trắt ẩn biết bao nhiêu
Của thời thơ ấu còn ngây dại
Cùng thuở học trò mới biết yêu
Gặp gở nào ngờ lòng nhớ mãi
Chia ly mới biết dạ buồn hiu
Hợp tan nghĩ lại thầm ân hận
Lầm lỡ tình tôi "nhớ rất nhiều!"


Cạn Tình
Ở ngoài phòng khách suốt bao lâu
Sống vậy mình ên thấy phát rầu
Đồ đạt tùm lum nơi mỗi cái
Áo quần xếp đống lộn xà ngầu
Từ giường ngủ đã phê êm ái
Sang ghế nằm ê ẩm phát đau
Trằn trọc nhiều đêm sao lại thế
Tình nồng nghĩa nặng có còn đâu


Như Giọt Mưa Sa
Trời buồn từng giọt hắt hiu rơi
Năm tháng âm thầm vẫn cứ trôi
Đục chịu thôi đành cam số phận
Trong nhờ nào thấy có trong đời
Phòng không đêm vắng còn thưa bạn
Gối chiếc canh thâu thiếu bóng người
Một kiếp long đong thân phận bạc
Mưa sa lỗi bến lỡ xong rồi
Nghĩa Tình
Bao năm có vợ có như không
Cuộc sống cô đơn mãi lạnh lòng
Trằn trọc thâu canh hằng trở giấc
Miên man mỗi tối vẫn hoài mong
Đành thôi chấp nhận vì vương nợ
Trót lỡ cưu mang phải chịu gòng
Đã biết nghĩa tình ràng trói buộc
Cam tâm gánh lấy thế là xong!

 Mòn Mỏi
Thương ai lận đận khổ trăm đường
Cuộc sống lao đao mãi vấn vương
Ngày lại chơi vơi niềm vọng tưởng
Đêm về lặng lẻ mối sầu tương
Bạn tình biền biệt mờ xa thẳm
Duyên phận mong manh tợ khói sương
Mòn mỏi chờ trông hằng ngóng đợi
Người về dệt lại mộng yêu đương

Lẳng lơ
Dâm đảng mấy ai có thật lòng
Giả ngây chẳng biết thế cho xong
Người xưa lai vãng đâu cần rủ
Tình cũ chưa buông vẫn cứ hòng
Bắt cá bao phen xong sẩy hết
Thả câu mấy bận cũng bằng không
Tình tiền dục vọng càng săn đón
Kết cuộc cả đời chỉ tốn công

Mượn Trăng Gởi Tình
Vầng trăng xoi sáng giữa trời trong
Chở giúp tình ta một cỏi lòng
Thao thức từng đêm cùng nổi nhớ
Bâng khuâng mỗi tối với hoài mong
Nhắn dùm có kẻ giờ chưa ngủ
Nói lại còn người vẫn mãi trông
Nặng khối tơ duyên hằng ấp ủ
Nhờ trăng chuyển hộ mảnh tình nồng


Nhớ Người
Ôm ấp trong tim mãi cuộc đời
Qua từng dáng điệu thuở rong chơi
Những lần sánh bước kề vai nói
Mỗi bận chung đôi sát cánh cười
Thương trộm mắt nhìn không dám ngỏ
Yêu thầm miệng thốt chẵng nên lời
Gần nhau thầm trách sao không tỏ
Để đến đêm đêm lại nhớ người

Phú Xuân Đất Khách
Mã lai đất khách đón xuân ta
Đủ thứ chả mua cũng chật nhà
Này đậu này gà đây cá sốt
Kia trà kia bánh đó cam pha
Bánh chưng củ kiệu thèm chi nó
Mức bí hạt sen chán bỏ bà
Mừng tết Canh Thân nè.... một đống!
Tha hồ nằm ngó sướng hơn cha. 


Tài Cao!
Anh khoe anh giỏi lại anh hào
Khôn lỏi hay gì cũng bảo tao
Thi phú đôi câu chưa biết đếch
Luật vần mấy vận có hay đâu
Xuất thơ lợm giọng nghe thôi ọe
Xổ chử buồn nôn thấy phát tào
Cóc ở giếng sâu trời chỉ thế
Ngu đần dốt nát cũng tài cao

Dế Than!
Hè về nắng cực nực thân sao
Tìm chốn nương an biết chốn nào
Run cẵng lần đường mò lổ vắng
Còng lưng lách kẻ đụng hang sâu
Chui đầu rút xuống trời xoay đảo
Ngóc cổ ngoi ra nước ngập trào
Hạn khát qua rồi giờ đớ đẩn
Rã rời thân xác mệt làm sao


Giã Gạo
Cái nghề giã gạo thích thú sao
Dẻo gân cứng gối khỏe gan bào
Chân kềm miệng cối tăng tăng thịt
Tay rút cán chày giựt giựt bâu
Thừa sức giã hăng văng bọt mép
Dồn hơi dập mạnh vuốt chòm râu
Quanh năm suốt tháng thời đều vậy
Vô địch ta đây chiếm giải đầu


Họa cùng Thi sĩ Anh Tài 1980


Giã Gạo
Cái nghề giã gạo thú lắm sao
Run chân mõi gối rã gan bào
Chày to mấy tất chưa rêm cật
Cối rộng ba gan khó chạm bâu
Mới nhấp mấy tăng xùi bọt mép
Vừa nong vài cái sụi chòm râu
Quanh năm suốt tháng đồ vô dụng
Vô địch quay lơ chiếm giải đầu


Họa cùng Thi sĩ Anh Tài 1980


Hoa Sen

Nắng rọi đầm hoa trông thật xinh 
đua nhau nở rộn buổi bình minh
Nước vờn lá ngữa màu thanh khiết
Gió quyện cành vươn sắc tuyết trinh
Khép gọn nhụy vàng chan chứa ý
Xòe quanh cánh trắng vấn vương tình
Cúc Hồng đâu sánh bì hương tỏa
Chẵng vướng mùi tanh giữa đất sình


Vụt Đến Vội Đi
Bên nhau quấn quít mối tình hờ
Ngắn ngủi rồi quên thoáng giấc mơ
Đối mặt trao đưa niềm vọng tưởng
Quay lưng bỏ lại nỗi mong chờ
Em vui nơi ấy lòng thanh thản
Anh sống bên này dạ ngẫn ngơ 
Mới hợp rồi tan người mỗi ngã
Kẻ đây người đó có đâu ngờ 

Tình Lỡ...

Người đi để lại mảnh tim côi
Bến  cũ đò xưa biệt mất rồi
Hết nợ lỡ làng theo gió cuốn
Vô duyên tan tác  thoáng mấy trôi 
Mặn nồng ân ái còn đâu nữa
Ngang trái tình đời cũng thế thôi
Buông bỏ  vùi chôn vào quá khứ 
Vui cùng cay đắng chốn xa xôi!

Mộng Ước
Nhìn em thao thức cả đêm thâu
Tim mãi miên man nặng trĩu sầu
Vóc dáng đẩy đà xinh hết biết
Tấm thân ngà ngọc đẹp gì đâu
Mong sao duyên nợ hằng mơ tưởng
Ước muốn tình nồng mãi đậm sâu
Để suốt cuộc đời còn xót lại
Chung đôi vui hưởng hợp tâm đầu

Tỉnh mộng
Ta chỉ nằm mơ, mơ thế thôi!
Mối tình hờ hững quá xa xôi...
Chân trời cách biệt không quay lại
Góc bể phân ly chẵng khứ hồi
Mong nhớ lần tan như gió thoảng
Hoài thương dần biến tợ mây trôi
Duyên thầm lổi bến người hai nẻo
Tỉnh giấc ngậm ngùi mộng lứa đôi.

Nghìn Thương

Trăm nhớ nghìn thương một bóng hình
Tương tư thao thức suốt năm canh
Đêm về ước mộng duyên đôi lứa
Ngày lại hoài mơ chuyện chúng mình
Nổi nhớ trải dài như tuyết trắng
Niềm yêu cao ngút tợ trăng thanh
Cỏi lòng trao giởi về bên ấy
Trăm nhớ nghìn thương một bóng hình.



Nhớ Người
Đông về giá lạnh mịt mờ sương
Buồn nhớ em thương cách vạn đường
Đêm xuống riêng mình cùng quạnh quẻ
Ngày qua một bóng với sầu tương
Hướng về quê Mẹ buồn vời vợi
Tưởng đến bạn tình nợ vấn vương
Ta biết thuở nào ta hội ngộ
Để hồn thôi lạnh thỏa lòng thương…


Yêu Em Bốn Mùa 

Mùa Đông thân thiết nhớ thương nhau
Xuân đến tình yêu rộn sắc màu
Vào Hạ nắng soi chung một bóng
Sang Thu gió quyện hợp tâm đầu
Mượn thư trao gởi niềm tâm sự
Gọi điện hàn huyên bắt nhịp cầu
Ngàn dặm xa xôi lòng chẵng quảng
Bốn mùa  hai đứa mãi yêu nhau…


Nữ Tặc Miệt Vườn

Vào “room tân cổ miệt vườn” chơi
Nữ tặc ngang nhiên quậy quá trời
“Vì đó” ôm “show” tơm tớp nói
“Swan” cấm “mic” tía lia lời
Nàng lên ngồi hót khan khan cổ
Mình dưới nằm fê giựt giựt người
Khán giả nghe qua đều chạy ráo
Chỉ còn hai ả với tui thui….


Mị Dân

 Thế thời vận Nước dễ hòng xoay
“Chú Phỉnh” bịp người lũ hợm bay
Hữu Chánh mị dân vừa mất thế
Minh Quân ngụy chúng lại liền thay
Đứa chuyên lừa của vơ tay hốt
Kẻ cố háo danh đực mặt ngây
Chớ dại hóa ngu nghe xúi quẩy
Rủ nhau hoang tưởng giữa ban ngay


Mị Dân
Đấu tranh dân chủ được thông qua
Một đám ô hợp tự cử ra
Kẻ muốn nổi danh nơi đất khách
Người mong vang tiếng ở quê nhà
Chẵng riêng cộng sản cười ê mặt
Kể cả quốc gia tức chửi cha
Nước đục thả câu chờ hưởng lợi
Chánh, Quân, Vương Thả mấy thằng già

*
Đấu Tranh Dân Chủ
Minh Quân Vương Thả nổi như cồn
Yêu nước chung vai chẵng sợ còng
Bạo miệng hô hào thay chế độ
Gào nhau nổi dậy đổi dời non
Hễ nghe ai phỉnh tin như sấm
Vừa thấy người theo tưởng thế xong
Chính sách xúi dân làm nấc bước
Kẻ cuồng đứa hợm thật bằng không!


Phú Qúy Khả Kỳ
Như lôi phát giả phút giây thôi
Vinh phú tự nhiên sáng một đời
Thần Kiếm Hóa Long thay đổi vị
Ngưu Hoang Miêu Vũ chuyển xoay thời
Qua cơn bỉ cực vui hoan lạc
Đến vận thái lai hưởng thảnh thơi
Phú quí khả kỳ nhờ tích đức
Nhàn du hành thiện tạ ơn Trời

Hưởng phúc
Phù du một mảnh hóa thành đôi
Nửa mảnh tối tăm nửa sáng ngời
Sớm đến bước mau đau mỏi gối
Chiều về đi bộ mệt đừ hơi
Quanh năm ròng rã như cùng tận
Một phút thoáng qua bổng tuyệt vời
Nhờ phúc từ đường duy tích đức
Vận may thời đến đổi thay đời

Phú Quí Tại Thiên
Xuân sang hoa lá rộn muôn nơi
Cảm ứng thần linh nhoẻn miệng cười
Lất phất trời tuông mưa ẩm địa
 Chập chờn rồng lượn gió hiu người
Ghi liền mấy số cầu may đánh
Gạch đại vài con thử vận chơi
Phú quí tại thiên ai biết được
Thái lai xoay chuyển vạn phần tươi

Nợ trần ai
Cái nợ nhân gian cái nợ đày
Nợ đời nợ kiếp nợ trần ai
Hết đau bám mãi như ma đói
Lại khó vương hoài thật chó dai
Phước bất trùng lai toàn khổ ải
Họa phùng hội tại lắm bi ai
Nhiễu nhương thế sự xoay vòng mãi
Chán ngán làm sao cái nợ dài 

CƠM PHỞ LẨU 15 Bài Thơ Đối
   ĂN PHỞ     
ĂN NHẬU    
ĂN CHÁO    
ĂN MẶN
ĂN CƠM NẾP 
  *********************************************************




Thơ KaVu 





Thơ KaVu 

KA VU - Zalo +61 470528160

Người lướt web CƠM PHỞ LẨU