Thơ Các Loại

Người Yêu Ngắn Hạn
•••••••••••••••••••••
Đang trống vắng với nỗi buồn xa xứ
Vào “hẹn hò” gặp gỡ kết yêu thương
Dù hai ta ngăn cách vạn nẻo đường
Yêu ngắn hạn nhưng tình mình hiện thực

Vừa quen thôi đã thấy lòng thổn thức
Cứ ngỡ đâu thân thiết tự bao giờ
Ôm tâm trạng gói lại ghép thành thơ
Gởi đến em một tình yêu ngắn hạn!

Tình đôi ta là cuộc tình trên mạng
Ngắn hay dài cũng còn phải tuỳ duyên
Tu bao năm mới chung được chuyến thuyền
Và bao kiếp mới trở thành chồng vợ

Nếu có duyên tất nhiên là có nợ
Nợ cả đời hay nợ chỉ ngăn thôi
Cũng cho anh được sống lại một thời
Tình ngắn hạn nhưng lòng anh vô hạn….

Yêu ngắn hạn trải qua từng giai đoạn
Đoạn mặn nồng thắm thiết bước vào yêu
Đoạn chia tay mỗi đứa thấy buồn hiu
Và đoạn cuối cho nhau ngàn nổi nhớ

Đã biết thế đừng để tình dang dở
Đừng buông tay hãy nắm giữ em ơi
Dẫu mai đây mỗi đứa một phương trời
Nhưng lòng mãi hướng về nhau muôn thuở

Lời tình tự với tâm tình cởi mở
Gởi người yêu ngắn hạn mấy vần thơ
Chứ thật ra duyên nợ có ai ngờ
Tình dài ngắn cũng do mình em ạ!
 
Bầu Trời Xanh
Yêu ngắn hạn đã trở thành dài hạn
Cả cuộc đời đâu thể thiếu được nhau
Vừa gặp qua giây phút thuở ban đầu
Đã gắng bó một tình yêu bất tận
*****************************
Đến với nhau không màng gì thân phận
Dù ngoại hình đẹp xấu có ra sao
Hoặc giàu nghèo tuổi tác có thế nào
Không ngần ngại mình cho nhau tất cả
*****************************
Kề bên em với tâm tình khó tả
Nguyện cả đời xây đắp một tương lai
Tay trong tay âu yếm suốt đêm dài
Cùng vui hưởng bầu trời xanh hạnh phúc…
*****************************
Ta thắm thiết bên nhau đầy cảm xúc
Phút yêu đương ân ái nhớ cả đời
Dẫu mai đây cách biển tận phương trời
Nhưng tình anh chỉ mình em thôi đó!
****************************

Tu Là Cội Phúc

Ngoảnh nhìn lại bao điều được mất
Mất quá nhiều có được bao nhiêu
Chốn trần ai cay đắng đủ điều
Không như ý thì thôi buông bỏ

Trăng có lúc khi mờ khi tỏ
Kiếp con người lúc nhục lúc vinh
bao chìm nổi lẽ đó thường tình
Đã biết thế cớ chi trách phận

Tình tiền có mất rồi đừng hận
Chẳng của ta có giữ cũng thừa
Cũng như trời sớm nắng chiều mưa
Đời cõi tạm tu là cội phúc
________________

Tình Yêu Xin Trả Lại

Lạnh không em đêm Đông trời Hà Nội?...
Hay ấm lòng bên người ấy em yêu
Tay trong tay ôm ấp mỗi buổi chiều
Say ân ái mà quên người vạn dặm.
******************************
Thấy cũng buồn và thương em nhiều lắm
Sống cô đơn trống trải những đêm thâu
Khác gì ta hoang vắng nặng u sầu
Luôn khao khát dẫu chỉ tình tạm bợ.
******************************
Mình quen nhau có duyên mà chẳng nợ
Kẻ giang đầu người ở cuối sông tương
Tình đôi ta ngăn cách chẳng chung đường
Thôi vui sống với những gì đang có!
******************************
Ta chúc em cùng người tình gắn bó
Mãi yên vui an phận ấm êm nhà
Đừng giống mình mỗi đứa một trời xa
Để đêm xuống quặn đau trong nổi nhớ...
******************************
Này em nhé! hãy buông tình viễn xứ
Chung vui cùng người ấy ở cạnh bên
Đừng vấn vương em nữa... cố mà quên!
Ta cũng thế tình yêu xin trả lại!...


Thế Thái Nhân Tình

**************
Về thăm quê với nỗi niềm man mác
Thấy cô đơn trống trải biết là bao!
Mình cứ ngỡ như cái thuở hôm nào
Vui rong ruổi với bạn bè trên phố
***-***
Nghĩ cũng chán thói đời sao thế đó!
Buồn gì đâu bạc trắng tựa như vôi
Đến rồi đi tựa gió thoảng mây trôi
Không từ biệt mà cảm tình chấm hết./.
***-***
Bạn cà phê thuốc lá từng giao kết
Giúp chín lần mà chỉ một lần không
Về nguyên thủy trở lại một số 0
Thế mới biết cõi đời này bạc trắng
***-***
Cũng an ủi còn tình thân hàn gắn
Và một người để mãi nhớ trong ta
Nay cách biệt dù vạn nẻo trời xa

Luôn cảm tạ tấm chân tình người nhé!




Cho Nhau Một Đời...

Ta yêu em một đời không nuối tiếc
Giữa dòng đời xuôi ngược đó và đây
Tận trời xa thương nhớ ngút trời mây
Hằng mơ tưởng ngày gần ta kề cận
***
Đã yêu rồi chẳng kể gì thân phận
Chuyện giàu nghèo tuổi tác thấp hay cao
Dù nghịch cảnh hay cuộc sống lao đao
Vẫn tìm đến giữ gìn không đánh mất
***
Đó mới gọi là tình yêu đích thật
Chẵng sờn lòng dù ngăn cánh núi non
Dẫu trắt trở mà dạ vẫn sắc son
Mặc gian khó đồng cam mình chấp nhận
***
Tình đôi ta là cuộc tình an phận
Không mơ cao không đòi hỏi gì nhau
Chỉ mong sao đây đó mãi tâm đầu
Không có kẻ thứ ba nào nữa hết
***
Nè em nhé! Giữa dòng đời có mệt
Hãy tựa vào ôm chặt mảnh yêu thương
Mình dìu nhau trên khắp vạn nẻo đường
Cho đến hết cuộc đời này em nhé!



Ta Với Em...
——————
Trời oi bức trận mưa rào đổ xuống
Làm dịu êm mát mẻ sạch đường đi
Tình đôi ta cũng nào có khác chi
Vừa gặp gỡ đã yêu nhau hết biết
***
Em nhìn ta ánh mắt đầy tha thiết
Tay trong tay đắm đuối mặn nồng trao
Ngõ thiên đường hạnh phúc biết là bao
Kề bên nhau mà tưởng đang mộng mị
***
Tình em trao ta giữ gìn trân quí
Chuyện chúng mình dù dài ngắn bao lâu
Nếu mai nay rủi lỡ có mất nhau
Người mỗi ngã mà tình luôn bất tận
***
Ta với em cuộc tình không danh phận
Yêu em nhiều ray rứt suốt đêm thâu
Ước mong sao hai đứa sẽ chung đầu
Cùng xây đắp một lâu đài tình ái!...


__________________________________

 Lời Trần Tình... 
Em hãy quên những nồi buồn vô tận
Hai đứa mình giờ đã có được nhau
Chuyện qua rồi những trắt trở thương đau
Anh nguyện sẽ cùng em mình chia xớt!
***
Thấy em buồn mà lòng đau như xót
Phận long đong số kiếp nhả tơ tằm
Bởi xa xưa đời chưa hiểu mới lầm
Thôi em nhé! Hãy quên đi mà sống...
***
Đời vậy đó! đau thương luôn lẫn lộn
Được càng nhiều mất mát sẽ bấy nhiêu
Đường đi qua lỡ bước khổ trăm chiều
Đã là thế thì quên đi cho nhẹ!
***
Hãy vui lên vì đời em còn trẻ
Đừng than thân trách phận nữa em nhe!
Đã có anh quan tâm đến em nè
Đem đau khổ ta đổi thành hạnh phúc...

———————————————————



Tình Yêu Hiện Thực

Nghĩ cũng ngộ tình mình ngay trước mắt!
Chạy một vòng trở lại lúc ban sơ
Mình gặp nhau duyên nợ có đâu ngờ
Ngay trước mắt mà ta nào hay biết
***
Mới gặp thôi mà thấy mình thân thiết
Yêu em rồi nào có nhận ra đâu
Luôn quan tâm lo lắng sợ em sầu
Đêm thao thức với đong đầy thương nhớ
***
Em đã đến ngỏ thiên đường đã mở
Trong cơn mê ta đã lạc đường ra
Rồi nhờ em dẩn lối mới vượt qua
Về hiện thực với những gì đang có
****
Và tình yêu bắt đầu từ khi đó!
Yêu em rồi nguyện mãi chẳng phôi pha
Dù hai ta vạn dặm quảng trời xa
Nhưng bất diệt một tình yêu vĩnh cửu.

********************
Thương Cảm
Sao bổng dưng thấy lòng mình nhớ đến
Một bóng người chỉ vừa mới thân thôi
Có lý đâu ta cũng lại giống người
Toan bắt cá bằng hai tay không nhỉ!

Dù tình ta đã không còn như ý
Nhưng trong lòng vẫn luôn mãi vấn vương
Dẫu tơ duyên ngăn cách chẵng chung đường
Cố quên lãng nhưng tình còn nguyên mãi

Đang hụt hững lại gặp người em gái
Thấy em buồn ta cũng động lòng thương
Sống cô đơn trong vạn nẻo chán chường
Muốn đứng dậy nhưng đời luôn xô ngã

Ta thương lắm mãnh đời em trót đã
Từng mưu sinh dù bằng cả tấm thân
Để cầu mong được chút xíu ân cần
Làm hy vọng niềm cậy trông để sống

Càng kêu to thì thùng càng trống rổng
Có mấy ai lại chẵng ít hay nhiều
Hứa đủ điều càng thất hứa bấy nhiêu
Khổ em tôi vì tin lời dối trá

Từ phương xa ta nhìn em xót dạ
Cuộc sống buồn trống trải với cô liêu
Muốn dìu em nhưng tuổi đã xế chiều
Muốn nhích lại nhưng lòng không cho phép

Ta hiện thực ngõ tình yêu đã khép
Đâu lý nào còn thích gặm cỏ non
Chỉ thương em đang tâm trạng héo mòn
Cố gượng sống trong vô vàn khốn khó

Em cũng biết dòng đời như thế đó
Có lúc chìm lúc nổi phải gượng theo
Gặp người vớt hãy cố gắng bám đeo
Đừng buông thả để cuộc đời trôi nhé!

Ta hy vọng một ngày nào em sẽ
Có được người xứng ý lại hợp đôi
Để thoát khỏi vòng lẫn quẩn trong đời
Sống an lạc với năm dài còn lại

Thôi đừng buồn vì đời mình lỡ dại
Chuyện  tương lai ai biết được ngày mai
Gởi đến em tuy mấy chữ sơ sài
Nhưng gói gém cả lòng ta trong đó!

Nổi Buồn Không Tên
Mồ hôi tuôn ướt áo
Bên góc quán trời trưa
Ly cà phê đắng ngọt
Hoà lẫn nổi niềm đưa
*****
Trong lần mình hiện diện
Đưa mắt lặng nhìn nhau
Giữa dòng đời xuôi ngược
Phút chốc rồi qua mau
*****
Như nắng trời  bất chợt
Vụt đến như mưa rào
Ta chia tay từ tạ
Biết bao giờ gặp nhau
*****
Thời gian trôi lặng lẽ
Kẻ ở lại người đi
Nghìn trùng xa vời vợi
Tiếc nuối có được gì
*****
Vào đêm trời mưa gió
Trong giấc ngủ mơ màng
Ta thấy em chợt đến
Rồi quay lưng vội vàng
*****
Em có còn lưu luyến?
Khoảnh khắc đã trôi qua
Lần đầu ta gặp gở
Hay giờ đã phôi pha
*****
Những cái mình muốn nhớ
Và chuyện gì đã quên
Cũng lần vào quá khứ 
Theo nổi buồn không tên...


Biết Tìm Đâu
Buồn tàn thu cây sầu trơ trụi lá
Trời Việt Nam oi bức lạ gì đâu
Ngồi cô đơn quán vắng cạnh bên cầu
Nhìn nước xiết nổi niềm đau vợn sóng

Khoảnh khắc ấy tưởng chừng như lắng đọng
Nhớ một thời còn trông ngóng người xưa
Nổi yêu thương biết mấy nói sao vừa
Giờ tan biến mà tình chưa phai nhạt

Thời gian trôi rồi đời mình phiêu bạt
Cuốn dần xa làm xé nát con tim
Em nơi đâu nào biết nẻo mô tìm
Đang xuôi ngược hay êm đềm hạnh phúc?

Ta hy vọng em bình yên mọi lúc
Sống an nhàn dẫu găp khúc quanh co
Đường tương lai không bị lỡ chuyến đò
Để  em tôi đời thôi lo lận đận

Ta thầm nghĩ chợt thấy lòng ân hận
Những suy tư còn lẫn quẩn in sâu
Nhớ gì đâu trót lỡ mối tình đầu
Đành từ biệt du lòng đau tan tác

Ngày xa quê ôm nỗi buồn mang mác
thuyền lênh đênh ta đánh mất người thương
Vượt đại dương bỏ lại cả thiên đường
Đang quặn sống với khôn lường khốn khó

Em ở lại tháng tư buồn mưa đổ
Trời miền nam đảo lộn có thành không
Em lang thang hay vẫn sống huy hoàng
Sao tìm mãi mà biệt vô âm tín!...


Em Với Ta...


Em với ta không cùng chung thế hệ
Ta một thời từng sóng gió đau thương
Chân  bước đi trong khốn khó  tận đường
Những vết tích mãi hằn  trên thân xác

Em lớn khôn trong vòng tay đất mẹ
Ta lạc loài với kiếp sống tha hương
Bao nhiêu năm bấy tan tác khôn lường
Còn em đó vẫn hồn nhiên vui sống

Ta hơn em mười mấy năm đời trải
Bao nhọc nhằn với thống khổ thê lương
Khúc quanh co cảnh bi đát đoạn trường
Vẫn cố đứng dù rằng luôn nghiệt ngã

Em hơn ta vì mùa xuân còn thắm
Không muộn phiền và chẵng chút vấn vương
Luôn an vui nào biết sự chán chường
Trong em đó biết bao là nhựa sống

Em khác ta cuộc đời luôn may mắn
Hằng rong chơi đây đó khắp muôn phương
Thích xôn xao nô nức giữa phố phường
Em năng động còn ta luôn tĩnh mịch

Ta khác em đường càng đi càng hẹp
Ngõ tương lai dần biến tợ khói sương
Niềm hy vọng gần khuất bóng tà dương
Muốn quay lại  nhưng dòng đời trôi mãi

Em với ta không thể nào lẫn lộn
Em yêu đời và thích được yêu đương
Ta cằn cỗi bởi cuộc sống nhiễu nhương
Sao có thể gom chung hai thành một!....


Sao Có Thể
Trong gặp gở thấy mình xa lạ quá
Nếu yêu rồi tất yêu cả đường đi
Em nơi đâu anh nào có biết gì
Sao có thể gần nhau mà tình tự

Kề bên em tưởng chừng không quen biết
Chuyện  hẹn hò cảm thấy nhạt gì đâu
không yêu thương nói chuyện chẵng đuôi đầu
Sao có thể mình yêu nhau được chứ!

Em thấy đó! chúng mình đâu tha thiết
Không phải yêu  mà chỉ mến nhau thôi
Chuyện tương lai khập khểnh chẵng vừa đôi
Sao có thể đồng hành chung một lối!

Thôi em nhé đừng dối lòng thêm nữa
Đừng nói yêu đừng nhớ chỉ mình anh
Đừng trách anh sao nỡ phụ cho đành
sao có thể khi tình yêu không có!

Đường trần thế mỗi người đi mỗi hướng
Em chân mây còn anh tận cuối trời
Đừng lưu luyến chỉ thêm khổ người ơi
Sao có thể tình mình sao có thể!

Yêu Mãi Em
Tận phương xa trở về quê đất Việt
Thăm người em xa cách đã bao lâu
Gặp mặt nhau hai đứa mới lần đâu
Tay trong tay mà tâm tình khó tả
——————————————
Em không đẹp không màu mè hoa lá.
Chẳng se sua chưng diện vẫn cao sang
Anh thích em mộc mạc lại đàng hoàng
Mới gần gũi mà thân nhau hết biết
——————————————
Nguyện yêu em cả đời này thắm thiết
Cùng chung đôi xây mộng ước mai sau
Để xóa tan những vướng vất thuở nào
Thay vào đó bằng vòng tay tình ái
——————————————
Em trong ta một khó tàn vô giá
Hiếm trên đời còn có được lần hai
Cửa thiên đường ánh sáng của tương lai
Đang mở lối cho chúng mình bước tới
——————————————
Này em yêu! Những lời nào anh nói
Trước hay sau cũng vẫn thế em nè!
Là thật lòng hổng thay đổi đâu nhe!
Dù tận thế nhưng tình anh còn mãi!...

  Không Đoạn Kết
Ta cố quên nhưng lòng sao vẫn nhớ
Một mảnh tình xa vụt khỏi tầm tay
Bao yêu thương dần khuất vổ cánh bay
Tình vạn dặm tưởng quên vào quá khứ

Trong thầm lặng với nỗi buồn xa xứ
Giữa đêm khuya thanh vắng chỉ mình ta
Sống cô đơn trống trải tháng ngày qua
Thầm tiếc nuối cuộc tình mình đánh mất

Ngoãnh nhìn lại với bao điều được mất
Được bao nhiêu sao mất mát quá nhiều
Dù muốn giữ những gì đã trót yêu 
Cố ôm lấy mà vòng tay không chặt

Âu cũng bởi cơ duyên mình đã hết
Tình chợt đi chợt đến thoáng rồi xa
Chuyện chúng mình kỹ niệm cũng phôi pha
Xin từ biệt cuộc tình không đoạn kết


Chỉ Có Bạn Bè Thôi!

Anh trao em tình yêu không phải chổ
Vì tim em đâu phải của riêng anh
Em mong sao ai đó hiểu trao tình
Đem niềm vui để em đừng đau khổ

Không phải anh mà là ai đó nhỉ
Anh thấy buồn ray rức mãi không nguôi
Chữ yêu thương chỉ chót lưỡi đầu môi
Và thực tế phủ phàng như em nghĩ

Anh chôn chặt tình yêu trong thầm lặng
Trót yêu nhiều em có biết lắm đâu
Ôi buồn quá tâm tư ngập trĩu sầu
Tình cách biệt càng vương càng thêm nặng

Em biết không tình anh từ đâu có
Bởi ban đầu ánh mắt của em trao
Đầy tâm sự của dĩ vãng năm nào
Trên vầng trán nỗi niêm đau còn đó

Vì yêu em một mình đêm hoang lạnh
Không người thân không bè bạn ân cần
 Sống âm thầm lẻ bóng chỉ một thân
 Nên anh muốn đôi ta luôn kề cận

Nhưng yêu em tình yêu không chắc chắn
Tình bạn thân mới đúng nghĩa em ơi
Còn yêu thương sao thấy quá xa vời
Xa vạn dặm dù gặp nhau cũng ngắn

Không được yêu anh xin làm người bạn
Bởi yêu nhiều rủi lỡ lại mất nhau
Tình tan biến rồi để khổ thêm đau
Còn tình bạn ta chia nhau hoạn nạn

Anh chúc em cuộc đời luôn tươi sáng
Có người yêu hạnh phúc đến cuối đời
Hết đau khổ trong cuộc sống chơi vơi
Luôn vui vẻ yêu đời cùng năm tháng….

Này em hỡi những vần thơ anh gởi
Nếu phật lòng đừng có giận em yêu
Yêu càng nhiều sẽ để khổ bấy nhiêu
Tình ngàn dặm mong manh mòn mỏi đợi….

Niềm hạnh phúc anh cho em mờ mịt
Là đợi chờ là gió thoảng mây trôi
Là nhớ nhung thao thức suốt đêm trời
Là mộng mị giấc mơ không đoạn kết

Anh ngẫm nghĩ đọc lời em bao lượt
“Cuộc sống em là những chuổi ngày buồn”
Nghe đau xót tình mình cũng thế luôn
Đến với nhau mà gần nhau chẵng được

Thôi em hãy quên đi tình viễn xứ
Mà vui cùng ai đó cạnh gần em
Bởi em cần một cuộc sống ấm êm
Để đêm xuống có vòng tay ấp ủ

Định viết thêm vì lời anh chưa cạn
Nhưng sợ em sẽ khóc bởi lòng đau
Nên gói gém đem cất lại chôn sâu
Anh với em mãi luôn là tình bạn


Người Xưa

Tình cô gái Việt mãi trong tôi
Tim tôi đã trót trao cô rồi
Giờ đây còn lại phần thân xác
Chỉ biết đêm ngày nhớ đến thôi

*** 
Cô biết rằng tôi nhớ lắm không
Vào ra thơ thẩn kẻ không hồn
Đêm đến tâm tư tình nặng trĩu
Ngày lại thẩn thờ với nhớ mong

***
Thương cô tôi đã thố lộ tình
Cô cười khẻ bảo chuyện chúng mình
Ngăn sông cách biển xa vời quá
Khi nào gặp gở hẳn tính anh!

***
Ta đã quen nhau trong muộn màng
nên lòng sao cứ mãi miên man
 Phương trời cách biệt ôi xa thẳm
Để nhớ trong tôi bóng dáng nàng

***
Phải chi tôi có phép nhiệm màu

Bay về quê mẹ ở cùng nhau
Xóa tan đi hết thời đơn lạnh
Được sống bên nhau đến bạc đầu
____________



Cóc Nằm Nghe Hát


Tui hổng thít làm thơ con cóc
Bởi cóc kiu mưa sẽ đổ cho coi
Méc công ai phải trốn dzô chòi
Rùi thầm rủa mồ cha con cóc...

 ***

Nếu lỡ ai dầm mưa đứng khóc
Vào ‘miệt vườn’ “Vì Đó” sẽ dổ cho
Bằng câu k điệu lý câu hò
Để khỏi rủa mồ cha con cóc! 

***

"vì đó" nói: 
"Thui cha nụi hãy ngồi yên một góc
Đừng xổ thơ thả cóc nữa nhe
Room miệt vườn kẻ h người nghe
Rổi hơi đâu đọc thơ con cóc!" 

*** 

 Tui đang định buông lời tán dóc
Đành phải im hổng dám lên lời
Nghĩ lại mình cũng thiệt dở hơi
Cứ tơm tớp y như thằng nhóc!..

***

Mới đọc qua mấy lời lóc chóc
Giọng khan khan “Vì Đó” bảo tui
“Ông ngồi đó chớ có lui thui!"
 Nếu dzậy thui!.. Cóc nằm im nghe hót!...

****************************** 



Gia tài của mẹ
Thuyết luân hồi có vay thời có trả
Gieo nhân nào gặt quả ấy con ơi
Mẹ tích Đức để trả nghiệp trên đời
Đi để lại gia tài là trái Phúc

Con nhận lấy để phòng cho những lúc

gặp nguy nan họa dữ sẽ hóa lành
Khi phùng hung hóa kiết để tồn sanh
Lâm hoạn nạn có Phật Trời phù hộ

Mẹ để lại một gia tài đồ sộ

Đầy nghĩa nhân đầy đức hạnh làm người
Là con trai cho nhân nghĩa ở đời
Là con gái Mẹ cho con đức hạnh

Các con nhớ lâm chung lời Mẹ dặn

Dù xa nhau phải hết mực thương nhau
Nghĩa anh em thủ túc đứng hàng đầu
Cùng đùm bọc và cùng nhau gắn bó

Phút hấp hối gia tài Mẹ cho đó

Các con yêu hãy chia xẻ bàn tay
Cõi niết bàn đang đón Mẹ phương Tây
Đừng khóc nữa Mẹ đi không đành đoạn.

*****************************************
Hãy mừng cho Mẹ
Thương hiếu tử ngày đêm lo nhang khói
Chưa Thất Tuần hồn Mẹ vẫn quanh đây
Nhìn con trẻ lòng đau xót ngập đầy
Miền âm cảnh chỉ thốt lời vô tự

Là con người có sanh thời có tử

Nơi thế gian chỉ cõi tạm mà thôi
Nay thác rồi hồn Mẹ được thảnh thơi
Chốn Niết Bàn mới thật là của Mẹ

Con đừng khóc mà hãy mừng cho Mẹ

Vòng tử sinh Mẹ giải thoát luân hồi
Tu bao kiếp mới về được cõi Trời
Con đừng khóc mà hãy mừng cho Mẹ!...

*****************************************
Yêu để mà yêu
Dẩu rằng chưa thấy mặt em
Kể cả giọng nói dịu êm thế nào
Dáng người mập ốm ra sao
Và bao nhiêu tuổi anh nào biết đâu
Yêu nhau cũng bởi tâm đầu
Hồn thơ quyện lại bắt cầu thành yêu
Đó là yêu để mà yêu
Chứ còn yêu để được yêu lẽ thường
Được yêu là chuyện bình thường
Yêu mà không được nhớ thương suốt đời...

*******************************************

Nhung nhớ
Bằng cánh tay tật nguyền còn xót lại
Nửa linh hồn dở chết đầy khổ đau
Viết cho em những u ẩn tình sầu
Đến ngàn sau còn chút gì nhớ mãi

Anh với em bơ vơ trời mỗi ngã
Nhờ thư từ qua lại mới quen nhau
Chỉ quen thôi nên nói chẵng thành câu
Rồi thương nhớ nghe tơ lòng rộn rã

Anh cứ ngỡ mình yêu  trong kiếp trước
Nên kiếp này dệt lại mối tình sâu
Cùng chung đôi chia sẻ mọi u sầu
Để gắn bó tâm tình mình tìm được

Anh cứ ngỡ đôi ta hai như một
Thấy em buồn anh cũng nặng lòng đau
Ước mai sau hai đứa sẽ chung đầu
Anh cứ ngỡ đôi ta hai là một

Bao đêm anh tâm tư lòng cuồn cuộn
Chỉ nhớ thương thương nhớ bấy nhiêu thôi
Một khối tình phát tự trái tim côi
Và từ đó anh thôi đi sầu muộn

Này em hởi những lời anh vưà kể
Nửa hồn đau nửa xác cũng thương đau
Gởi cho em em đọc để giải sầu
Đừng suy tưởng đến con người dở chết

Thật lòng anh là bài thơ tình nhớ
Đừng hỏi anh khổ lụy có ích gì
Bởi trót rồi vương nặng khối tình si
Dù tới chết anh vẩn hoài nhung nhớ....


Trang Thơ KaVu


KA VU - Zalo +61 470528160

Người lướt web CƠM PHỞ LẨU